Giáo Dục

Thể Thao

Âm Nhạc

Thời Trang

Du Lịch

Du Lịch

Hình Ảnh

» » Bài thơ xúc động của Đỗ Nhật Nam viết về ngày của mẹ

Bài thơ xúc động của Đỗ Nhật Nam viết về ngày của mẹ

Kỷ niệm ngày của mẹ, "thần đồng" Đỗ Nhật Nam đã gửi tới mẹ Phan Hồ Điệp những vần thơ sâu sắc nhưng không mất đi sự hồn nhiên vốn có của tuổi học trò.

Đỗ Nhật Nam (sinh năm 2001) là con trai của PGS.TS Đỗ Xuân Thảo (ĐH Sư phạm Hà Nội) và chị Phan Hồ Điệp (ĐH Sư phạm Hà Nội). Đỗ Nhật Nam viết bài thơ tặng mẹ khi đang ở đất Mỹ xa xôi, cậu là du học sinh tại trường Saint Paul, bang Texas (Mỹ).

Đỗ Nhật Nam thành công với ước mơ du học năm 13 tuổi khi tự mình làm hồ sơ xin học bổng, phỏng vấn. Sự trưởng thành của cậu bé khiến bố mẹ cũng phải ngỡ ngàng.

Bài thơ của Đỗ Nhật Nam nhanh chóng nhận được 6.000 lượt thích và gần 500 lượt chia sẻ trên Facebook. Nhiều độc giả bày tỏ sự xúc động.

Tài khoản Facebook Phương Nhung Doan viết: “Đọc xong mà cô cũng rơi nước mắt vì tình yêu em dành cho mẹ”.

Thành viên Hữu Phước bình luận: “Cách tặng quà của em thật tuyệt vời và em cũng không quên phần quà của bố, ấm áp và trân trọng”.

“Buồn sao được mẹ khi ngày nào em cũng nhìn thấy mẹ qua màn hình. Mà mẹ ơi, nhìn qua màn hình thấy mẹ… xinh lắm. Rồi em chỉ cần nhìn mẹ thôi chứ không bị mẹ véo vào đùi, không bị mẹ dựa vào vai, không bị mẹ nằm gối đầu lên bụng, không bị mẹ bất thình lình ôm choàng vào lòng. Cho nên, em dễ chịu lắm mẹ à”, Nam viết trên Facebook.

Khi chia sẻ về những thành công bước đầu của mình, Nhật Nam tâm sự về gia đình đầu tiên: "Bố mẹ em đều là giáo viên dạy văn nên đã giúp em rất nhiều khi trau dồi ngôn ngữ. Em luôn tự học và tự nỗ lực, nhưng bố mẹ chính là những người đặt nền tảng đầu tiên, dẫn dắt em đi những bước đầu tiên để em có được như bây giờ".

Bài thơ của Đỗ Nhật Nam:

Những ngày em đi xa
Tim mẹ luôn... làm tính
Không dùng trừ, nhân, chia
Mẹ chỉ làm phép cộng

Mẹ cộng thêm nỗi nhớ
Rụng đầy một canh khuya
Mẹ cộng thêm lời hát
Lặng buồn lời ru xa

Mẹ cộng thêm làn gió
Lang thang ngoài hiên mưa
Mẹ cộng thêm nước mắt
Rơi vắn dài mênh mang

Mẹ cộng thêm lo lắng
Em giờ này ra sao
Bữa cơm ăn mấy bát
Có vui hay lại buồn

Mẹ cộng thêm nhiều thế
Bộn bề những yêu lo
Em bên trời nỗi nhớ
Thương mẹ dâng ngập lòng

Thương bờ vai áo mỏng
Thương mẹ gầy se sua
Thương đêm dài mẹ vắng
Vòng ôm em thật tròn...

À mẹ ơi em đã
Có riêng em, “cách làm”:

Em nhân tình yêu bố
Em chia đi nỗi buồn

Em “lũy thừa” yêu dấu
Em trừ đi muộn phiền

Và cuối cùng “đáp án”:
Là bình yên ngập tràn.